Thứ Ba, 1 tháng 7, 2014

Hành trình đi tìm việc kế toán của tôi ....

Hành trình đi tìm việc kế toán của tôi ....
Đã tham gia CLB lâu nhưng ít khi mình chia sẻ. Các bạn lựa chọn nghề kế toán như thế nào nhỉ? Còn mình, đơn giản là nghĩ nghề này dễ xin việc. Ấy vậy mà chẳng dễ chút nào bạn ạ: bởi bây giờ nếu một chỗ tốt thường thì có người quen, hoặc phải mất tiền. Chứ đi bằng thực lực thì cũng khó lắm. Có khi mình còn nghĩ “may hơn khôn” vì có những người may mắn tìm được một công ty ngay sau khi ra trường, có người thì mất 3 tháng đến 1 năm không xin được công việc, đành đi làm công nhân hay kinh doanh gì đó để duy trì cuộc sống. Mình cũng từng vác cả chục bộ hồ sơ gốc, vài chục bộ hồ sơ photo, ngày ngày lên mạng tra cứu thông tin tuyển dụng, trải qua nhiều cuộc phỏng vấn nhưng không được: nơi nào cũng cần kinh nghiệm và với mình thì điều đó k thể bởi mình mới ra trường. 
Rồi mình quyết định đi nộp hồ sơ xin làm công nhân, anh chủ quán photo hỏi sao em sắp tốt nghiệp đại học mà lại đi làm công nhân bằng bằng cấp 3: Mình hồn nhiên trả lời” như thế em mới được nhận làm công nhân anh ạ”. Rồi anh ấy bảo là có người bạn giới thiệu làm cho mình: lương 1,8 triệu/ 28 ngày công, không hỗ trợ bất cứ điều gì: 
Ở đây công việc của mình là kế toán bán hàng thế nhưng mình cũng chấp nhận để lấy kinh nghiệm đi làm được 3 tháng thì mình xin nghỉ vì lúc đó mình bận ôn thi và cũng muốn một môi trường tốt hơn thế là bị phạt 1 tháng lương cùng với lời trách móc: đi làm gì mà như thóc ngâm ( lý giải cho điều này vì là sếp nam đã có vợ con và lại còn bảo vào chỗ mình chơi nên mình đành phải giữ thái độ nghiêm nghị), rồi em chỉ hợp với kế toán kho, sẽ không bao giờ phát triển được, rồi phạt em vì đã lỡ bao nhiêu kế hoạch của anh, phí công đào tạo, báo về công an xã ….
Mình trả lời: em cảm ơn anh vì trong thời gian qua đã tạo điều kiện cho em, nếu em làm sai điều gì về thuế thì cứ có công văn xử phạt em xin hoàn toàn chịu trách nhiệm. Em làm là để an toàn cho em và cho cả doanh nghiệp chứ em không làm để người ta phạt, còn việc em có phát triển dc hay không thì cái đó chờ thời gian quyết định. Anh nói anh không cần em hướng dẫn người cũ, cũng chẳng cần thời gian tuyển người mới ngày mai em nghỉ luôn đi, sau khi tìm người mới anh trả nốt lương cho em. Một tháng rồi không thấy anh gọi nên em mới gọi để hỏi lương, anh không trả em thì thôi lại mắng em như thế, bạn em bảo rằng nhắn tin nói cho anh một trận rùi coi như cho anh nhưng em bảo là cho dù anh có xử sự như thế nào với em thì em cũng sẽ không bao giờ làm như cách anh đối xử với em: Em đi làm mà suốt ngày nghe thấy anh bảo mất cái này cái kia, rồi bán được 1 cái đĩa 10 nghìn vì anh cũng đã biết nên em cộng dồn vào hôm sau mà anh đã phải hỏi em luôn, đến cửa hàng thấy kính vỡ e nghĩ là bé làm vỡ nên em thu dọn mà anh lại bảo là em là vỡ kính, trong khi anh phát hiện là do anh đâm xe oto vào.Em cam chịu vì em nghĩ là không làm là được, đến giờ phút này em có thể tự tin nói rằng: “ em không lấy của anh dù là một đồng” và em đến để nói cho anh biết và em chào anh em về.( thú thật mình cũng không nghĩ là mình có thể nói những điều đó vì mình cũng sợ họ đánh mình thì khổ nên phải rủ đứa bạn đi cùng để có gì nó còn cứu). Ông sếp đe gọi công an và báo về phường xã mình trả lời: “anh gọi họ đến để họ biết là anh không trả lương em à?” Thế là ông ấy không nói gì bảo thui em về đi.
Rồi mình tiếp tục hành trình đi xin việc: cũng có 1 công ty xây dựng tuyển mình hẹn hôm sau đi làm thề rùi họ lại gọi lại “ xin lỗi em vì anh đã tìm được 1 người gần công ty như thế sẽ tiện hơn và người ta gắn bó lâu dài, hẹn em vào một ngày khác khi công ty mở rộng sản xuất” Mình thất vọng lắm.
Vài ngày sau mình lại xin được một công ty về sản xuất phào chỉ thạch cao: họ hẹn mình đi làm, mình mừng lắm . Rồi chưa vui được bao lâu thì cũng một câu trả lời tương tự như trên. Đến đây thực sự buồn vì sao nhà tuyển dụng lại có thể làm việc thiếu uy tín như vây? Vài ngày sau đó thì thấy công ty đó tiếp tục đăng tuyển: Mình nhắn tin cho chị ấy: “em là người lần trước chị tuyển nhưng chị gọi cho em bảo tuyển được người cùng làng nên bảo em thôi. Hôm nay em lại thấy chị đăng tuyển, chị có thể cho em một cơ hội được không? Em tin là em làm được, em có sự nhiệt tình và em sẽ chứng minh cho chị thấy?”. Thế là mình được nhận, để cẩn thận mình nhờ đứa bạn gọi giả vờ xin việc xem chị ấy có nhận người không ? và chị ấy bảo tuyển được rồi thế là mình yên tâm đi làm. 
Ở đây công việc của mình là kế toán tổng hợp kiêm bảo mẫu: nào là dọn dẹp văn phòng, cho con sếp ăn, đưa đi học, có khi phụ họ nấu cơm, nhiều khi làm xe ôm cho sếp, rồi vác phào thạch cao, dán nhãn sản phẩm, đăng tin quảng cáo…. cùng với sự thay đổi thất thường của sếp nữa, có một chút liên quan là báo cáo thu, chi, nhập, xuất.... Vậy mà mình cũng gắn bó được hơn 1 năm đơn giản vì mình nghĩ : Ít ra còn liên quan đến kế toán cũng hơn đi làm công nhân, mình chờ đợi một cơ hội tốt hơn. Kết thúc công việc ở đó, đã để lại cho mình nhiều cảm xúc về con người nơi đó, mình làm bởi mình hiểu họ cũng giống mình đi vất vả kiếm tiền và không nên phân biệt nên mỗi khi xuất hàng mình lại lao vào bốc vác, rửa bát và cùng nấu ăn. Ngày mình đi mình đã khóc rất nhiều vì sếp. Chị ấy tiễn mình bằng một cái đóng sập cửa vì đã đi quá vội. Mình còn ở đó gần 1 tháng lương coi như mình trả tiền học phí cho sự cam chịu. và điều duy nhất mình học hỏi được là sự kiên cường và nhận nhịn.và qua lời kể mình biết chị ấy đã rất tiếc một người như mình vì làm mà chẳng bao giờ đòi hỏi điều gì cũng chắng cãi lời sếp, hơn nữa mình là đứa chịu khó, thật thà.
Thiết nghĩ: nghề kế toán không đơn thuần chỉ là con số và cập nhật về thuế là đủ mà còn là sự dung hòa giữa các mối quan hệ và trăm nghìn thứ việc không tên nhưng hãy làm nó với lòng nhiệt tình và suy nghĩ theo hướng khác: ví như việc chăm con, đưa con đi học cho sếp thì mình coi nó như em của mình, hoạc cháu mình. Còn việc bốc vác thì mình nghĩ là mỗi người một chân một tay cho xong như thế tình cảm giữa công nhân và kế toán sẽ tốt hơn và khi mình nhờ gì đó họ cũng vui vẻ hợp tác vì mình cũng là người lao động mà. Suy nghĩ khác sẽ khiến mọi việc nhẹ nhàng hơn...
Trước khi trở thành một kế toán mình đã từng làm công nhân cho công ty điện tử, công nhân may túi bóng, gói nem chua, tiếp thị sản phẩm rồi đi học thuê, làm ở quán ăn sáng có khi thức từ 4h30 sáng để dạy đi làm thêm.Có khi phải ngồi ở góc cầu thang trong một nhà hàng để có gì khách gọi còn biết, nhưng mình tự nhủ " sau này mình sẽ là khách hàng và mình sẽ lịch sự với người phục vụ", tất cả những công việc đó mình đều làm vì mình nghĩ như thế bố mẹ sẽ đỡ vất vả và mình sẽ dùng những đồng tiền đó vào việc ý nghĩa nhất, hơn nữa nó cho ta sức chịu đựng, sự mạnh bạo và cả sự kiên nhẫn nữa....
Bây giờ mình đã có công việc đúng chuyên môn hơn nhưng công ty ít việc nên đôi khi mình thấy lo vì công ty có nhiều việc thì mới cho chúng ta một đời sống ổn định và bền vững chứ suốt ngày đối mặt với công nợ nhiều khi mình lại trở thành người nói dối khách hàng để khất nợ…. 
Giữa lúc đang có công việc mình vẫn lo một ngày thất nghiệp vậy nên: Chúng ta hãy chuẩn bị cho mình về kiến thức, tài chính và cả tâm lý nữa cho những cuộc hành trình tiếp theo bạn nhé.! Chúc các bạn sẽ tìm được công việc ưng ý và ở đâu cũng không ngừng học hỏi nhé!

Phương Linh Đoàn


EmoticonEmoticon